Wednesday, January 30, 2008
Dư âm Tết xưa
Một cái tết nữa lại sắp tới. Ở phương xa con vẫn luôn hướng về quê hương, về gia đình nơi có mẹ, có cha...
Một cái tết nữa lại đến, ngồi nhìn mọi người đua nhau đi sắm tết nơi thị thành, con lại nhớ về cái tết nghèo của gia đình, thiếu thôn đủ thứ nhưng ấm ấp tình cảm. Những cái tết đến rồi đi nơi quê nghèo thật lặng lẽ, yên bình.
Con còn nhớ những năm tháng gia đình mình nghèo khó, chúng con chỉ mong sao đến tết để được đi chơi, được ăn những bữa ăn có thịt, có cá mà thường ngày không có. Rồi mong đến tết để được mẹ mua cho bộ quần áo mới đi chơi, nhưng nhà mình nghèo, tiền dành dụm của cha mẹ chẳng được bao nhiêu, anh em con đứa thì được mua áo, đứa thì được mua quần, chẳng ai được trọn bộ. Nhưng như thế cũng đủ rồi vì con biết nhà mình nghèo, con không đòi hỏi gì nhiều, thấy cảnh mẹ cha làm lụng vất vả, những ngày giáp tết nuôi được con gà, con vịt, hoa quả trong vườn cũng mang đi bán hết, chỉ mong cho đàn con có cái gì để đón tết .
Năm tháng trôi đi, giờ con đã lớn khôn, nghĩ lại những ngày xưa đón tết, lắm lúc cũng cảm thấy tủi thân. Nhưng cha mẹ ơi! Có lẽ nhờ những cái tết nghèo như thế con mới hiểu được sự vất vả của cha mẹ, hiểu được tình cảm thiêng liêng cao quý mà cha mẹ dành cho đàn con. Dù thiếu thốn về vật chất nhưng tinh thần, tình cảm mới là những gì chúng con cần nhất.
Và bây giờ một cái tết nữa lại sắp tới, ở nơi tha phương con vẫn luôn hướng về quê hương, về gia đình nơi có cha, có mẹ, có những người thân yêu nhất của con. Con sẽ nhớ mãi những cái tết nghèo của ngày xưa. Giờ cha mẹ chắc cũng chuẩn bị đón tết. Tết này gia đình mình không vất vả như ngày nào nữa. Anh em con giờ có thể tự mua được những chiếc áo mới để đón tết, mẹ không phải lo chạy vạy, cha không phải làm hết việc này tới việc khác mong có tiền mua quần áo cho bọn con.
Nhưng sao cứ mỗi khi tết đến là con lại nhớ lại tết của bao ngày tháng đói khổ. Phải chăng đó là lời nhắc nhở của quê hương? Con sẽ nhớ những cái tết nghèo mà đầy ắp tình cảm, con sẽ nhớ mãi nỗi vất vả của cha mẹ nơi quê hương. Chính từ những mùa xuân thiếu nhiều về vật chất cha mẹ đã nuôi đàn con thơ lớn khôn. Cha mẹ với bàn tay chai sần vì nắng gió, áo rách sờn vai vẫn chịu khổ biết bao mùa xuân để dành tất cả cho chúng con.
Và mùa xuân này con chúc cho cha mẹ luôn dồi dào sức khỏe, sống thật lâu để bọn con có cơ hội đền đáp công ơn trời biển.
Một cái tết nữa lại đến, ngồi nhìn mọi người đua nhau đi sắm tết nơi thị thành, con lại nhớ về cái tết nghèo của gia đình, thiếu thôn đủ thứ nhưng ấm ấp tình cảm. Những cái tết đến rồi đi nơi quê nghèo thật lặng lẽ, yên bình.
Con còn nhớ những năm tháng gia đình mình nghèo khó, chúng con chỉ mong sao đến tết để được đi chơi, được ăn những bữa ăn có thịt, có cá mà thường ngày không có. Rồi mong đến tết để được mẹ mua cho bộ quần áo mới đi chơi, nhưng nhà mình nghèo, tiền dành dụm của cha mẹ chẳng được bao nhiêu, anh em con đứa thì được mua áo, đứa thì được mua quần, chẳng ai được trọn bộ. Nhưng như thế cũng đủ rồi vì con biết nhà mình nghèo, con không đòi hỏi gì nhiều, thấy cảnh mẹ cha làm lụng vất vả, những ngày giáp tết nuôi được con gà, con vịt, hoa quả trong vườn cũng mang đi bán hết, chỉ mong cho đàn con có cái gì để đón tết .
Năm tháng trôi đi, giờ con đã lớn khôn, nghĩ lại những ngày xưa đón tết, lắm lúc cũng cảm thấy tủi thân. Nhưng cha mẹ ơi! Có lẽ nhờ những cái tết nghèo như thế con mới hiểu được sự vất vả của cha mẹ, hiểu được tình cảm thiêng liêng cao quý mà cha mẹ dành cho đàn con. Dù thiếu thốn về vật chất nhưng tinh thần, tình cảm mới là những gì chúng con cần nhất.
Và bây giờ một cái tết nữa lại sắp tới, ở nơi tha phương con vẫn luôn hướng về quê hương, về gia đình nơi có cha, có mẹ, có những người thân yêu nhất của con. Con sẽ nhớ mãi những cái tết nghèo của ngày xưa. Giờ cha mẹ chắc cũng chuẩn bị đón tết. Tết này gia đình mình không vất vả như ngày nào nữa. Anh em con giờ có thể tự mua được những chiếc áo mới để đón tết, mẹ không phải lo chạy vạy, cha không phải làm hết việc này tới việc khác mong có tiền mua quần áo cho bọn con.
Nhưng sao cứ mỗi khi tết đến là con lại nhớ lại tết của bao ngày tháng đói khổ. Phải chăng đó là lời nhắc nhở của quê hương? Con sẽ nhớ những cái tết nghèo mà đầy ắp tình cảm, con sẽ nhớ mãi nỗi vất vả của cha mẹ nơi quê hương. Chính từ những mùa xuân thiếu nhiều về vật chất cha mẹ đã nuôi đàn con thơ lớn khôn. Cha mẹ với bàn tay chai sần vì nắng gió, áo rách sờn vai vẫn chịu khổ biết bao mùa xuân để dành tất cả cho chúng con.
Và mùa xuân này con chúc cho cha mẹ luôn dồi dào sức khỏe, sống thật lâu để bọn con có cơ hội đền đáp công ơn trời biển.